Sau đây là chứng từ của một linh mục người Italia chuyên săn sóc những người nghiện xì ke ma túy. Cha thuật lại:
Một hôm một người cha có đứa con gái nghiện ma túy đến gặp tôi. Ông khóc nức nở và nói:
– Thưa cha, xin cha giúp con với, đời con kể như tàn rồi, con không biết phải làm sao bây giờ nữa!
Nghe thế tôi tìm cách khuyên nhủ ông đừng thất vọng và nói:
– Ông đừng quá lo. Người ta sẽ tìm được nhiều phương pháp giúp giới trẻ ngày nay cai nghiện xì ke làm lại cuộc đời.
Nhưng người cha đau khổ ấy ngắt lời tôi:
– Không, thưa cha, trường hợp đứa con gái của con kể như là vô phương cứu chữa, con không còn hy vọng gì nữa. Đã ba tháng rồi con không gặp nó, con không biết nó ở đâu bây giờ. Có lẽ một ngày gần đây con sẽ nhận được tin người ta tìm thấy nó nằm chết dưới vỉa hè phố hoặc trong cái xó xỉnh nào đó.
Tôi hỏi ông:
– Nhưng mà cho đến nay ông đã tìm cách chạy chữa cho nó chưa?
– Thưa cha, chúng con đã thử mọi cách. Trước hết chúng con đưa nó vào nhà thương tư mặc dù tốn bao nhiêu tiền của. Rồi sau đó lại có vụ nó bị ra tòa, vì người ta tìm thấy trong túi của nó có ba gói nhỏ đựng bạch phiến, và người ta đòi lên án nó vì tội buôn bán ma túy. Con phải bán cả của cải để trang trải các chi phí. Vậy mà chúng con vẫn còn mang công mắc nợ, nào là tiền bác sĩ, nào là tiền luật sư, tiền trả án phí. Tệ hơn nữa là chúng con mất mặt với hàng xóm láng giềng đến độ chúng con không dám bước ra khỏi nhà nữa. Quả là cơ cực, và chúng con không còn đủ sức để chiến đấu nữa. Giờ đây con đến xin cha một lời khuyên.
Nói đến đây người cha ngập ngừng. Tôi khuyến khích ông ta nói rằng tôi sẽ làm tất cả những gì có thể để giúp ông, xin ông an tâm. Người đàn ông nói:
– Thưa cha, con nghe nói ở Thụy sĩ có những nhà thương chữa mắt, họ sẵn sàng trả những số tiền lớn cho những ai chịu bán mắt của mình, để họ ghép cho những bệnh nhân giầu có. Ở Italia này luật pháp cấm bán mắt như vậy, nhưng bên Thụy sĩ con có thể bán một mắt của con hoặc bán một trái thận để cứu đứa con gái của con. Con không thể để nó chết như vậy được.
Nghe đến đây tôi xúc động mãnh liệt. Tôi cố an ủi người cha đau khổ ấy và nói với ông:
– Thật ra đến nay ông đã làm quá nhiều cho con cái rồi, ông hãy để kệ nó, nó tới tuổi trưởng thành rồi và phải hoàn toàn chịu trách nhiệm về những hành động của nó.
Người đàn ông ngắt lại lời tôi:
– Vâng, thưa cha nó trưởng thành về phương diện pháp luật, nhưng ma túy đã tàn hại nó, làm cho nó không còn chịu trách nhiệm luân lý về những việc nó làm nữa. Đối với con, nó vẫn là đứa trẻ con chưa tự chủ được.
Tôi đáp:
– Nhưng tôi thấy nó không xứng đáng đối với sự hy sinh mà ông định dành cho nó.
Người cha đau khổ nói thêm:
– Con không biết nó có xứng đáng hay không, con chỉ biết nó là con gái của con và con không thể bỏ rơi nó được! Chính con đã sinh ra nó và con sẵn sàng hy sinh mạng sống của con để cứu nó!
Nghe đến đây tôi xúc động tột độ, không nói lên lời, trước người cha sẵn sàng hiến con mắt mình để cứu vớt đứa con gái sa đọa đã phá hủy hạnh phúc của chính ông và gia đình ông. Quả thực, tình yêu này là phản ánh tình yêu thương của chính Thiên Chúa, Đấng đã hạ mình xuống thế làm người và tự hiến mình trên thập giá để mang lại sự sống cho chúng ta.
Câu truyện trên đây, thuật lại trong cuốn sách “Những vị thánh không có hào quang” do cha Alếchxi biên soạn, dừng lại chỗ đó. Người ta không biết sau cùng người cha kia có bán mắt và cứu thoát được đứa con gái của ông hay không. Nhưng truyện này không khỏi làm cho người đọc suy nghĩ.
Quả thực vị linh mục đã có lý khi ví tình thương của người cha đau khổ dành cho đứa con gái hoang đàng của ông với tình yêu thương bao la của Chúa đối với loài người tội lỗi. Chính vì để cứu nhân loại khỏi hư mất đời đời mà Thiên Chúa đã từ trời cao sinh xuống trong hang đá nghèo hèn và hiến mạng sống để cứu chuộc và dẫn đưa nhân loại về với Ngài.
Ngày hôm nay Thiên Chúa vẫn tiếp tục đến với ta, vẫn tiếp tục hiến thân để cứu ta. Mỗi người chúng ta sẽ làm gì để đáp lại tình yêu thương của Ngài?
Nguồn: dongcong.net